Hoàng Tử Ếch.

Từ thời xa xưa lắm rồi, thuở khi chuyện ước nguyện còn có hiệu nghiệm, một ông vua có mấy cô con gái, cô nào cũng xinh đẹp cả. Nhưng cô út xinh đẹp nhất đến nỗi mặt trời tuy đã trông thấy nhiều cô gái xinh đẹp khắp thế gian mà vẫn phải ngạc nhiên mỗi khi chiếu ánh sáng vào mặt nàng.



Sát bên cung điện nhà vua là khu rừng lớn rậm rạp âm u. Bên gốc cây thùy dương cổ thụ của khu rừng có một cái giếng. Vào những hôm trời oi bức, công chúa thường vào rừng, ngồi chơi bên bờ ao nước trong mát. Để cho đỡ buồn, công chúa thường hay lấy một quả cầu vàng tung lên để bắt chơi. Đó là đồ chơi mà nàng quý nhất.

Một hôm, quả cầu vàng tung lên lại không rơi vào tay nàng mà rơi trượt xuống đất rồi lăn thẳng xuống ao nước. Công chúa nhìn theo, nhưng quả cầu đã biến mất. Ao sâu đến nỗi không ai nhìn thấy đáy. Lúc ấy công chúa liền òa lên khóc. Nàng khóc mỗi lúc một to, khóc mãi không nguôi. Trong khi nàng đang khóc, bỗng có người nào đó nói:
"Công chúa ơi, có chuyện gì mà nàng kêu khóc đến nỗi đá nghe cũng phải xót thương?"

Nàng nhìn quanh xem tiếng nói vang từ đâu tới, chợt thấy một con ếch nhô chiếc đầu to tướng và xấu xí lên khỏi mặt nước. Nàng nói:
"Quả cầu vàng của ta rơi xuống ao nước mất rồi."

Ếch an ủi:
"Công chúa cứ yên tâm, đừng khóc nữa. Chắc chắn tôi sẽ có cách giúp công chúa. Nhưng nếu tôi lấy được quả cầu ấy lên cho công chúa thì công chúa thưởng gì cho tôi nào?"

Nàng nói:
"Nếu ếch lấy giúp ta quả cầu thì chú muốn gì cũng được quần áo, châu báo, hay ngay cả vương miện trên đầu ta đều được."

Ếch đáp:
"Quần áo, châu báu của công chúa, cả chiếc mũ miện bằng vàng công chúa đội tôi đều không thích. Nhưng nếu công chúa thương yêu tôi, cho tôi làm bạn tốt của công chúa, sẽ chơi cùng công chúa, lúc ăn được ngồi cạch công chúa, ăn cùng chiếc đĩa bằng vàng, uống cùng chiếc cốc của công chúa, lúc ngủ sẽ được ngủ trên chiếc giường của công chúa. Nếu công chúa hứa với tôi, tôi sẽ lặn xuống tìm bằng được quả cầu vàng lên cho công chúa."

Công chúa nói:
"Ừ, được, ta hứa với ếch, ta sẽ làm tất cả những điều ếch muốn, miễn ếch lấy lại được cho ta quả cầu vàng."

Tuy đã hứa như vậy nhưng trong lòng nàng nghĩ "Con ếch xấu xí đó sao có thể làm bạn cùng ta được, lại còn chơi chung, ăn chung, uống chung... thậm chí là ngủ chung nữa...", nghĩ tới đây công chúa rợn hết cả tóc gáy.

Ếch thấy nàng bằng lòng bèn ngụp đầu lặn xuống dưới đáy ao. Chỉ một lát sau nó đã ngoi lên, mõm ngoạm quả cầu ném lên cỏ. Thấy lại đồ chơi đẹp đẽ của mình, công chúa rất mừng. Nàng cúi xuống nhặt lên, rồi chạy vụt mất.

Ếch gọi với theo:
"Đợi tôi với, đợi tôi với! Nàng hãy đem tôi đi cùng, tôi làm sao mà chạy nhanh như nàng được?"

Ếch cố lấy hết sức để gân cổ lên kêu ồm ộp gọi với theo nhưng vô ích! Công chúa vội vã chạy về nhà nên chẳng nghe thấy gì cả. Chỉ một lát sau là nàng quên hẳn mất con ếch tội nghiệp kia. ếch ta đành nhảy xuống ao của mình.

Hôm sau vua, công chúa cùng quần thần đang ngồi bên bàn ăn, công chúa đang ăn trên chiếc đĩa xinh xinh của mình thì nghe thấy có tiếng nhảy lạch bạch, lạch bạch ở những bậc thang bằng cẩm thạch. Lên tới nơi, Ếch gõ cửa gọi:
"Công chúa, công chúa trẻ đẹp nhất ơi, mở cửa cho tôi vào!"

Nàng chạy nhanh ra, định xem ai gọi cửa. Mở cửa ra, nàng thấy ếch đang ngồi. Nàng vội đóng sầm sửa, trở lại ngồi bên bàn ăn, lòng đầy hồi hộp lo sợ.

Thoáng nhìn, vua thấy công chúa đang lo lắng, sợ hãi. Vua hỏi:
"Con cưng của ta, có điều gì làm con sợ hãi thế? Phải chăng có một người khổng lồ đứng ngay trước cửa định bắt con đi?"

Nàng đáp:
"Thưa cha không ạ. Đó không phải là người khổng lồ mà là một con ếch xấu xí!"

Vua cha hỏi:
"Ếch muốn gì ở con?"

Công chúa ấp úng đáp:
"Hôm qua, khi con ngồi chơi bên bờ ao thì quả cầu vàng của con rơi xuống ao nước. Vì con khóc lóc mãi nên ếch lặn xuống mò quả cầu lên cho con. Nhưng ếch đòi con phải hứa hẹn với nó, con có hứa với nó rằng nó sẽ là bạn tốt của con, nhưng khi lấy được quả cầu con... con liền chạy mất. Hiện giờ nó đã ở ngoài cửa và muốn vào với con."

Đúng lúc ấy có tiếng gõ cửa lần hai và có tiếng gọi:
"Công chúa trẻ nhất ơi,
Mở cửa cho tôi vào!
Nàng chẳng nhớ hay sao,
Bao điều nàng hứa hẹn,
Bên bờ giếng mát trong?
Công chúa trẻ nhất ơi,
Mở cửa cho tôi vào!"

Lúc đó, vua nói:
"Con đã hứa thì phải giữ lời hứa chứ. Con cứ ra mở cửa mời Ếch vào."

Công chúa ra mở cửa, Ếch liền nhảy theo nàng sát gót tới bên ghế nàng ngồi. Ếch nói với nàng:
"Nàng hãy nhấc tôi lên chỗ nàng ngồi!"

Công chúa choáng váng, lưỡng lự mãi, sau vua phải ra lệnh cho nàng làm. Nhưng vừa mới lên ghế, Ếch lại đòi lên bàn. Ngồi trên bàn rồi, Ếch nói:
"Nào, nàng đẩy chiếc đĩa vàng xinh xinh của nàng lại gần tôi để chúng ta cùng ăn."

Công chúa đành phải làm theo, nhưng ai cũng thấy rõ ràng là miễn cưỡng. Ếch ăn ngon lành, nhưng công chúa ăn miếng nào vào cũng như muốn tắc lại ở cổ.
"Tôi ăn no nê rồi, giờ thấy người đâm ra mệt mỏi. Mang tôi vào buồng nhỏ xinh của nàng, rũ giường trải lụa cho ngay ngắn để chúng ta cùng lên giường ngủ."

Công chúa òa lên khóc, sợ con ếch da lạnh nhớp nháp mà nàng không dám sờ đến. Thế mà nó lại sẽ ngủ trên chiếc giường xinh đẹp, sạch sẽ của nàng. Công chúa làm vua cha nổi giận. Người nói:
"Ai đã giúp con trong cơn hoạn nạn thì con không được phép khinh thường họ."

Lúc đó, công chúa lấy hai ngón tay nhấc Ếch lên, đặt vào một xó nhà. Khi nàng lên giường nằm, Ếch nhảy tới bảo:
"Tôi mỏi mệt. Tôi muốn được ngủ trên giường êm như nàng. Nàng hãy đưa tôi lên, nếu không tôi mách vua cha."

Công chúa tức lắm, nhấc ếch lên rồi lấy hết sức ném ếch vào giường, lòng nghĩ thầm:
"Giờ thì mày yên thân nhé, đồ ếch ghê tởm!"

Nhưng khi nó rơi xuống thì không phải ếch nữa mà hóa thành một vị hoàng tử có đôi mắt xinh đẹp và dễ thương. Theo ý muốn của vua cha, chàng thành người bạn tri âm và người chồng yêu dấu của nàng. Lúc đó, chàng kể lại cho nàng nghe, chàng bị một mụ phù thủy độc ác phù phép, không có ai ngoài nàng có thể giải thoát được chàng. Hai người định hôm sau sẽ về nước của cha hoàng tử. Họ ngủ một mạch cho đến sáng, khi mặt trời đánh thức họ dậy thì có một cỗ xe đến, xe trắng có tám con ngựa trắng, buộc xích vàng, đứng sau là người thị vệ của hoàng tử trẻ - bác Heinrich trung thành.

Trước kia, khi thấy chủ mình bị biến thành Ếch, bác Heinrich trung thành rất buồn, buồn đến nỗi bác đã mặc ba vòng đai sắt quanh tim để tim khỏi bị đau buồn mà vỡ ra. Cỗ xe rước hoàng tử trẻ và công chúa về nước. Bác Heinrich trung thành đỡ chàng và nàng công chúa lên xe, rồi đứng ở phía sau xe. Bác vui mừng khôn xiết vì thấy lời nguyền của hoàng tử đã được xóa bỏ. Khi họ đã đi được một đoạn đường dài thì hoàng tử nghe thấy ở đằng sau có tiếng kêu răng rắc như có gì gãy. Chàng liền quay lại hỏi:
"Bác Heinrich hình như xe gãy?"
"Thưa hoàn tử không phải xe đâu.
đó là tiếng rạn vỡ vòng đai tim của thần.
khi hoàn tử hóa ếch dưới ao,
tim thần luôn đau đớn, buồn phiền xót xa."

Dọc đường lại có tiếng kêu răng rắc hai lần nữa. Hoàng tử cứ ngỡ là xe gãy, nhưng thực ra đó chỉ là tiếng nứt tung của những vòng đai sắt quanh tim bác Heinrich trung thành, nó nứt tung ra vì hoàng tử đã được giải thoát và hạnh phúc.



No comments:

Post a Comment