The Cookie Thief. - Tên Trộm Bánh Quy.

A woman was waiting at an airport one night, with several long hours before her flight. She hunted for a book in the airport shops, bought a bag of cookies and found a place to drop.
Trong một buổi tối nọ, một người phụ nữ đang chờ tại tại sân bây, còn vài tiếng nữa mới tới chuyến bay của cô ấy. Cô ấy tìm một quyển sách tại một cửa hàng ở sân bay, mua một bịch bánh quy và tìm một chỗ để ngồi.

She was engrossed in her book but happened to see, that the man sitting beside her, as bold as could be... grabbed a cookie or two from the bag in between, which she tried to ignore to avoid a scene.
Cô ấy đang mải mê đọc sách bỗng một việc xảy ra, người đàn ông ngồi bên cạch cô ấy đã trơ tráo lấy một hoặc hai cái bánh quy từ bịch bánh nằm ở giữa hai người họ, cô ấy đã cố gắng bỏ qua để tránh cãi vã.

So she munched the cookies and watched the clock, as the gutsy cookie thief diminished her stock. She was getting more irritated as the minutes ticked by, thinking, “If I wasn’t so nice, I would blacken his eye.”
Vì vậy cô ấy đã ăn những chiếc bánh (để tránh người đàn ông ăn hết ^^!) và nhìn đồng hồ, tên trộm bánh quy vẫn dũng cảm làm giảm những chiếc bánh quy của cô ấy. Từng phút từng phút trôi qua cô ấy còn giận giữ, cô ấy nghĩ rằng "Nếu mình không quá tôi, mình sẽ đấm vào mắt hắn."

With each cookie she took, he took one too, when only one was left, she wondered what he would do. With a smile on his face, and a nervous laugh, he took the last cookie and broke it in half.
Khi cô ấy lấy một cái bánh, hắn ta cũng lấy một cái, khi chỉ con một cái duy nhất còn lại, cô ấy tự hỏi hắn sẽ làm gì với nó. Với mụ cười trên mặt, và đó là nụ cười thần kinh, hắn lấy chiếc bánh cuối cùng và bẻ nó thành hai.

He offered her half, as he ate the other, she snatched it from him and thought… oooh, brother. This guy has some nerve and he’s also rude, why he didn’t even show any gratitude!
Hắn đưa một của cho cô ấy, và hắn ăn nửa còn lại, cô ấy giật phắt chiếc bánh mà hắn đưa và nghĩ... oooh, loại người gì thế này. Thàng này này có vấn đề về thần kinh và hắn cũng thật thô lỗ (chả hiểu người ta lịch sự chia cho cô ấy một nữa vậy mà...), tại sao anh ta không thể hiện chút nào về lòng biết ơn khi mình đã cho anh ta ăn bánh quy.

She had never known when she had been so galled, and sighed with relief when her flight was called. She gathered her belongings and headed to the gate, refusing to look back at the thieving ingrate.
Cô ấy đã uất ức tới nỗi cô ấy không còn biết gì nữa, và thở phào nhẹ nhõm khi được cứu khi chuyến bay của cô ấy gọi. Cô ấy thu dọn hành lý và hướng tới cổng, không nhìn lại tên trộm vong ân.

She boarded the plane, and sank in her seat, then she sought her book, which was almost complete. As she reached in her baggage, she gasped with surprise, there was her bag of cookies, in front of her eyes.
Cô ấy lên chuyến bay, và ngồi bịch xuống ghế, và tìm kiếm cuốc sách mà cô gần đọc xong. Khi cô ấy tìm nó trong hành lý của cô ấy, cô ấy ồ lên vì kinh ngac, bịch bánh quy của cô ấy ở đây, ngày trước mắt cô ấy.

If mine are here, she moaned in despair, the others were his, and he tried to share. Too late to apologize, she realized with grief, that she was the rude one, the ingrate, the thief.
Điều này có nghĩa là, cô ấy rên rỉ trong tuyệt vọng :)), những chiếc bánh quy kia là của anh ta, và anh ấy đã cố gắng để chia sẻ. Quá trễ để nói lời xin lỗi, cô ấy đã nhận ra trong đau khổ, thì ra cô ấy mới là kẻ thô lỗ, kẻ vong ơn, và là kẻ trộm.



By Valerie Cox in “A Matter of Perspective”
Submitted by Tom “The Colonel” Parker





No comments:

Post a Comment